[Dịch] Thần Trong Các Vị Thần - Sưu tầm

Chương 1 : Tiền Thế Kiệt

Người đăng: cao000thanh000phong

.
Một cánh tay thò ra đập thẳng vào cái đồng hồ báo thức chết tiệt đó , 1 bóng người từ trên giường trở mình ngồi dậy . chỉ thấy 1 chàng trai có khuôn mặt thanh tú , há to miệng vươn vai ngái dài , cười **** 1 câu : “ mẹ kiếp ! đang nằm mơ đi dạo chơi trên bãi biễn với con nhỏ Chung Hân Đồng , sắp tới hồi gay gấn thì cái đồng hồ chết tiệt lại phá đám !” anh ta bước ra khỏi giường , đứng trước gương soi ,liếc nhìn xuống phần giữa háng của mình , khẽ mỉn cười , lại lắc đầu : “ mẹ kiếp , lại mộng tinh nữa rồi , dồi dào quá không có ai giúp mình san sẻ cũng là 1 cái khổ !” anh ta tên là Tiền Thế Kiệt , năm nay mới 20 tuổi , cao khoảng 1 mét7 , sống trong 1 thành phố ở miền nam , là nhân viên IT của 1 công ty trách nhiệm hữu hạn giầy da có vốn đầu tư bên Đài Loan , gọi là nhân viên IT cho kêu thôi chứ, thực ra cũng chỉ có mức lương thuộc dạng cùi bắp không hơn không kém (mấy công ty Đài Loan đa số đều keo kiệt trả lương thấp mà bóc lột thì nhiều) . nhưng cũng không còn cách nào khác , với trình độ học vấn mới tốt nghiệp cấp 2 như anh ta thì tìm được 1 chỗ làm ổn định cũng là khá lắm rồi . cũng chỉ vì sau khi tốt nghiệp cấp 2 xong anh ta làm biếng tiếp tục theo học lên cấp 3 hay thậm chí là đại học , vì sở thích đam mê máy tính nên đã dụ bà già đưa tiền đi học 1 khoá chuyên ngành về vi tính . (giờ nghĩ lại còn hối hận) sau khi học xong khoá vi tính , được 1 người bạn thân giới thiệu vào làm trong cái công ty Đài Loan chết dịch đó , tuy mức lương quá bèo , nhưng với gia cảnh thuộc loại khá giả như anh ta thì cũng không thành vấn đề gì cả . hiện giờ anh ta tạm thời vừa đi làm vừa học thêm vào bữa tối , hy vọng có thể nâng cao trình độ của mình để xin vào 1 công ty khác tốt hơn . anh ta hiện đang sống chung với người mẹ đáng kính của mình . anh ta mồ côi cha từ nhỏ , và chưa từng nhìn thấy qua khuôn mặt của ông ta lần nào cả . không biết ông ta là ai , ở trong nhà ngay cả 1 tấm ảnh của ông ta cũng không có , mỗi lần Tiền Thế Kiệt hỏi về người cha của mình ,mẹ của anh cũng chỉ ngập ngừng nói là người cha đó đã bỏ đi xa từ hồi anh ta mới lọt lòng . theo suy nghĩ của anh ta thì , chắc là giống như mấy bộ phim truyền hình cùi bắp , người cha vô lương tâm đó đã bỏ rơi mẹ con mình để đi theo tiếng nói của con tim chứ còn gì nữa . đánh răng rửa mặt xong bước ra khỏi phòng , 1 chiếc bóng nhỏ bé từ phía xa nhào thẳng về phía anh ta , Tiền Thế Kiệt mỉn cười ôm lấy chiếc bóng nhỏ bé đó , thì ra là 1 chú cún con dễ thương . chú chó này thuộc giống chó phúc thuần chủng , cơ thể của nó chỉ dài khoảng 1 gang tay , cụt đuôi , đôi mắt long lanh to sáng . nó đang dùng chiếc lưỡi nhỏ bé màu hồng phấn của mình liếm lên má của Tiền Thế Kiệt . Tiền Thế Kiệt nhẹ nhàng thả nó xuống đất , vỗ nhẹ lên đầu nó . bỗng nhiên từ trong nhà bếp vang lên 1 giọng nói thanh trong : “ dậy rồi hả , đợi chút nhé , bữa ăn sáng sắp xong rồi .” Tiền Thế Kiệt mỉn cười , đáp lại : “ vâng , cứ từ từ đi má , còn sớm mà , mà có đi làm trễ chút cũng chẳng sao cả .” Sau đó chỉ nhìn thấy 1 bóng người mảnh mai từ trong nhà bếp bước ra , người đó có khuôn mặt đoan chính xinh đẹp , có đôi ngươi long lanh sáng ngời , mặc dù đã ngoài 40 tuổi , nhưng tuổi tác vẫn chưa thể quật ngã được vẻ đẹp mặn mà của bà ta . chỉ đơn giản 1 bộ đồ thường trong nhà , với chiếc tạp dề khoác ở trước ngực , nhưng tôi dám bảo đảm bất kỳ 1 người đàn ông chính chắn nào cũng sẽ bị quật ngã bởi vẻ đẹp của bà ấy . Trên tay của bà có bưng 2 đĩa trứng ốp la , nhẹ nhàng bước tới bàn ăn để 2 đĩa trứng xuống , quay người lại nhìn vào Tiền Thế Kiệt : “ hay quá nhỉ , đi làm trễ mà không sao à , tháng này bị trừ hết bao nhiêu tiền lương rồi nhỉ ?” Tiền Thế Kiệt gượng cười : “ cái này thì …… à , trứng ốp la mẹ chiên ngon quá nhỉ ? chỉ ngửi thấy mùi thôi mà nước miếng đã chảy đầm đìa rồi , hí hí !” bà Tiền lắc đầu thở dài : “ chỉ biết đánh trống lảng là giỏi , thôi không nói nữa , ngồi vào bàn ăn đi nào .” Tiền Thế Kiệt vội vã ngồi vào bàn ăn , ăn như con ma đói . bà Tiền ở ngồi đối diện con trai 2 tay chống cằm nhìn chằm chằm vào anh ta , bỗng nhiên thót lên 1 câu : “ dạo này ngày nào mẹ cũng phải thay khăn trải giường của con đấy?” Tiền Thế Kiệt nghe xong câu nói của bà mẹ , cổ họng như bị tắt nghẽn , khuôn mặt đỏ phồng lên , ngượng ngùng nói : “ cái này … cái này …..” bà Tiền lắc đầu : “ mẹ hiểu mà , con đã lớn rồi , những việc này cũng là chuyện bình thường thôi . mẹ không phải trách con , nhưng cứ tiếp tục như thế này thì không ổn chút nào .” cái đầu của Tiền Thế Kiệt gần như cúi sát xuống đất , ngập ngừng nói : “ xin … xin lỗi mẹ …. Con cũng … cũng không muốn đâu ạ !” Bà Tiền thở dài , sau đó lại cười nhẹ nhàng nói : “ nếu không muốn thì hãy mau chóng tìm ẹ 1 cô con dâu đi chứ , để nó có thể thay mẹ làm cái việc giặt khăn trải giường cho con ấy .” Tiền Thế Kiệt ái ngại không dám nhìn thẳng vào bà mẹ , khuôn mặt càng lúc càng đỏ ửng lên : “ sao hôm nay mẹ nói năng gì kỳ cục thế này , con …. Con còn nhỏ mà !” bà Tiền cười lớn nói : “ nhỏ gì mà nhỏ , bằng tuổi này , có phức làm cha của người ta được rồi đấy . lần trước con có dẫn mấy cô đồng nghiệp về nhà chơi , mẹ trông có vài đứa cũng được đấy chứ , hay là …..” Tiền Thế Kiệt vội vã đứng bật dậy , cúi đầu chào mẹ : “ thôi con đi làm đây , chuyện này nói sau nhé .” Nói xong , tựa như bị ma đuổi chạy ra khỏi nhà . để lại bà Tiền ngồi ở đó thở dài lắc đầu : “ mỗi lần nhắc tới chuyện này là nó quay đầu bỏ đi , chán ghê , thế này thì khi nào mình muốn có cháu nội để ẫm đây ?” Thực ra cũng không phải vì Tiền Thế Kiệt không muốn , nhưng cho tới giờ anh ta vẫn chưa tìm được 1 cô gái nào ưng ý cả . anh ta cũng từng thử cặp với vài cô đồng nghiệp trong công ty rồi , nhưng kết quả cũng chẳng đâu ra đâu cả . không phải vì anh ta “kén chọn” , nhưng thời bữa hiện giờ muốn tìm 1 cô gái tốt cũng không phải là chuyện dễ . Con người của Tiền Thế Kiệt thuộc dạng bảo thủ , theo quan điểm của anh ta thì , 1 người vợ đúng tiêu chuẩn phải là 1 người phụ nữ có thể vào được nhà bếp , ra được phòng lớn . tam tòng tứ đức . nhưng ở thời hiện đại này lấy đâu ra 1 cô gái như thế này ư , cho dù có đi nữa cũng chưa chắc tới lượt anh ta đâu nhỉ , e rằng anh ta sẽ còn phải ế dài dài à xem . “ mẹ kiếp , cái thời thế gì thế này , những con gái tốt chết đâu hết rồi ?” ngẫng đầu lên trời **** lớn 1 tiếng , Tiền Thế Kiệt lắc đầu thở dài . bước vào nhà gửi xe lấy chiếc Nouvo màu bạc của mình , leo lên xe đội nón bảo hiểm vào , sau đó rồ ga phóng xe chạy tới công ty . khi chiếc xe của Tiền Thế Kiệt vừa chạy đi , 1 bóng người từ phía sau 1 toà chung cư ở gần bãi giữ xe từ từ bước ra . trên mép miệng của người đó lộ ra 1 nụ mỉn cười : “cuối cùng thì cũng đã tìm thấy thằng nhóc đó rồi .” bóng người đó thở dài 1 tiếng : “ phải nhanh tay lên mới được , nếu như để cho lũ tội dân phỗng tay trên thì khổ !” câu nói vừa dứt , bóng người đó giơ tay lên cao , quét thành 1 vòng cung , miệng không ngừng đọc vài câu gì đó . chỉ thấy bóng người đó đột nhiên biến mất trong không khí ! Tiền Thế Kiệt chạy 1 mạch từ nhà tới công ty , sau khi cất xe vào bãi gửi xe , vừa bước ra khỏi bãi gửi xe , chỉ thấy 1 cô gái có khuôn mặt tuyệt đẹp không có lấy 1 khuyết điểm nhỏ nhặt nào cả ,đôi mắt long lanh to sáng , trên đôi má có núm đồng tiền nhỏ , nước da trắng trẻo , dáng người thon dài mảnh mai , trên người tỏ ra 1 khí chất thoát tục , đứng ngay trước cổng bãi giữ xe . ánh mắt của cô ta đang liếc nhìn vào trong bãi . Ong trời làm chứng , Tiền Thế Kiệt chưa từng nhìn thấy qua có 1 cô gái xinh đẹp tuyệt vời như thế này , e rằng ngay cả hoa hậu thế giới cũng không thể sách bằng với cô ta . Tiền Thế Kiệt cảm thấy rất tò mò : cô gái xinh đẹp này là ai nhỉ ? chắc chắn không phải là nhân viên của công ty mình rồi . nếu trong công ty có 1 người đẹp như thế này sao mình lại không biết được chứ ? không biết thằng khốn nào có diễm phúc được cô gái này đứng chờ nhỉ ? Cô gái đó vừa nhìn thấy Tiền Thế Kiệt bước ra , trên mép miệng lập tức lộ ra nụ cười nhẹ nhàng , từ từ bước về phía anh ta , mở miệng nói : “ chào anh , xin hỏi anh có phải là Tiền Thế Kiệt không ạ ?” Tiền Thế Kiệt ngơ người , trong lòng thầm nghĩ : ủa ? sao cô ta lại biết tên mình nhỉ ? thằng khốn có diễm phúc được cô ta đứng chờ lại là mình sao? Chẳng lẽ vận đào hoa đã gõ cửa tới tìm mình rồi sao ?? Cố gắng che dấu nỗi kích động trong lòng , sắc mặt không hề thay đổi , vẫn cố giữ vẻ bình tĩnh , mỉn cười nói : “ vâng , tôi chính là Tiền Thế Kiệt , cô là ….” cô gái đó ngật đầu , mỉn cười nói : “ tôi là ai anh không cần quan tâm , nhưng tôi có 1 việc quan trọng muốn nói với anh , có thời gian chứ ?” Tiền Thế Kiệt đưa đồng hồ đeo tay của mình lên xem , lắc đầu : “ xin lỗi , sắp tới giờ làm của tôi …..” ” không làm phiền anh quá lâu đâu , chỉ 1 lát thôi , vả lại việc này rất quan trọng .” cô gái mỉn cười nhẹ nhàng ngắt lời của Tiền Thế Kiệt . Anh ta suy qua tính lại , cũng chỉ là 1 lát thôi mà , 1 người đẹp lên tiếng bắt chuyện với bạn , chắc bạn cũng không bao giờ muốn từ chối đấy nhỉ , vả lại còn cộng thêm tính tò mò thôi thúc muốn biết chuyện gì nữa chứ . Tiền Thế Kiệt hít 1 hơi thật sâu vào người , khẽ ngật đầu : “ được thôi , xin hỏi có chuyện gì thế ?” Cô gái đưa mắt liếc nhìn xung quanh , nói : “ nơi này nói chuyện không tiện , chúng ta hãy tìm 1 nơi vắng vẻ để nói nhé .” Tiền Thế Kiệt díu mày thầm nghĩ : không tiện ? chỉ là nói chuyện thôi mà , có gì không tiện chứ ? chẳng lẽ cô ta muốn tỏ tình với mình ???!! má ơi , ít ra cũng phải để con chuẩn bị tâm lý trước chứ !! nhưng mà , 1 cô gái xinh đẹp như thế , nếu như cô ta thật sự muốn tỏ tình mới mình . vậy có nên …. Hay không nhỉ ….. trong mải mê chìm đắm trong những suy nghĩ lung tung đó , cô gái lại lên tiếng : “ tôi biết phía sau công ty này có 1 bãi đất trống có rất ít người qua lại , chúng ta hãy tới đó nhé .” nói xong , đôi mắt của cô ta nhìn thẳng vào đôi mắt của Tiền Thế Kiệt .đôi ngươi của cô ta bỗng nhiên bắn ra 1 tia sáng , tia sáng đó tựa như 1 ma lực có sức hút mãnh liệt , anh ta như bị thôi miên ,không tự chủ bước theo cô gái đó đi về bãi đất trống ở phía sau công ty . Bãi đất trống ở phía sau công ty ngày thường rất ít người qua lại , 2 bên đều là những toà chung cư , còn phía trước là công ty của Tiền Thế Kiệt , nơi này vô cùng tự nhiên trở thành 1 bãi rác công cộng . Vào đêm tối , vì xung quanh bãi đất trống không có bóng đèn , những nơi tối tăm như thế này rất thích hợp để các con nghiện tụ tập lại nơi này để hút chích . Người dân đã nhiều lần bức xúc kêu gọi chính quyền can thiệp , nhưng đáp lại họ chỉ là những đợt kiểm tra sơ sài , tới đêm sau thì đâu lại hoàn đấy ( cũng khó trách phía chính quyền , chẳng lẽ bắt họ đêm nào cũng túc trực canh giữ ở nơi này sao) . người dân sống ở gần đó đành cắn răng chịu đựng , vào đêm tối không dám bước ngang qua bãi đất trống đó nữa . Kể lại Tiền Thế Kiệt mê man bước theo cô gái đó đi tới bãi đất trống , trên mặt đất có thể nhìn thấy ống chích rải đầy , ngoài ra những túi rác do người dân sống ở gần đó quăng vào đây , tạo thành 1 quan cảnh rất “ mỹ miều” , không khí “thoáng mát dễ chịu” ( tôi nói thế này chắc các bạn tự hiểu rồi nhé) Bước vào trong bãi đất trống , không quan tâm tới thứ mùi vị “đặc biệt” ở nơi này, cô gái bỗng nhiên dừng bước . quay người lại nhìn vào Tiền Thế Kiệt , mỉn cười nói : “ tới rồi đấy !” Tiền Thế Kiệt lúc này mới bừng tỉnh , đưa mắt nhìn tứ phía , không thấy 1 bóng người nào cả , vắng vẻ như chùa bà đanh . giờ có giết người cướp của ở nơi này chắc cũng không ai biết nhỉ . Tiền Thế Kiệt quan sát 1 hồi , gượng cười nói : “ cô có việc gì quan trọng cần nói với tôi thế ? nơi này có chút khó chịu , tôi sắp chịu không nổi cái không khí ngột ngạt ở đây rồi , hay là để chiều nay tan ca tôi với cô cùng đi tới quán cà phê sạch sẽ rồi từ từ nói sau cũng được mà !” Cô gái kia lộ ra 1 ánh mắt sắc lạnh , mép miệng khẽ nhích lên : “ không cần đâu , anh sẽ không cần phải chịu đựng thứ mùi vị ở đây quá lâu .” nhìn thấy vẻ mặt sắc lạnh và giọng điệu lạnh nhạt của cô ta , trong lòng Tiền Thế Kiệt lập tức trầm xuống , bỗng nhiên nảy sinh 1 cảm giác rét lạnh đáng sợ . Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang